Thứ Tư, 31 tháng 7, 2013

Almost Famous: Thời niên thiếu của được Cameron Crowe

(TGĐA) - Được đánh giá là bộ phim hay nhất về nhạc rock, một bộ phim gối đầu giường cho những phóng viên trẻ mới vào nghề (đặc biệt là phóng viên giải trí), bộ phim làm nên tên tuổi của Kate Hudson và là soundtrack phim được giới ái mộ rock ‘n’ roll săn lùng nhiều nhất để được nghe trong ánh nến. Thậm chí, ban nhạc Stillwater trong phim còn được fan mến mộ cho rằng đó là ban nhạc có thật và CD mang tên T he best of Stillwater gồm 6 ca khúc thu âm hoàn hảo là minh chứng cho sự thực này. Đó là “cú lừa” hoàn hảo nhất của đạo diễn Cameron Crowe, người đã ấp ủ ý tưởng giả phim này từ những năm 1988 dựa trên ký ức về thời niên thiếu của mình khi còn là một phóng viên nhạc rock, viết cho tùng san Rolling Stone.

Ngay từ khi ra mắt khán giả năm 2000,Almost Famousđã giành được hơn 20 giải thưởng lớn nhỏ khác nhau như giải Kịch bản phim xuất sắc nhất Oscar 2001; Quả cầu vàng năm 2001 cho Phim hay nhất và Nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất; Giải Grammy năm 2001 cho album soundtrack của năm... Tạp chí Rolling Stone chấmAlmost Famous4 sao trên thang điểm 5. Trang web phê bình phim chuyên nghiệp imdb.Com đã cho phim này điểm 8/10. Đó là chưa kể hàng loạt những cuộc bình chọn điện ảnh khác đều nhắc đếnAlmost Famousnhư một lời tri ân…

Chuyến lưu diễn trong phimAlmost Famous

Câu chuyện phía sau ánh đèn

Lấy bối cảnh thập niên 70, ở nước Mỹ,Almost Famous(Gần như nức danh) là câu chuyện về William Miller, cậu bé 15 tuổi, nhờ tình với dòng nhạc rock ‘n’ roll, đã có cuộc gặp gỡ định mệnh với nhà phê bình, kiêm biên tập viên của tập san Creem, Lester Bangs, người đã cho cậu kiếm được 35 dollar đầu tiên và một bài học làm nghề: “Cậu phải hứa là chân thực, không nhân nhượng”.

Lần tác nghiệp đầu tiên, William Miller kết bạn được với Penny Lane, 16 tuổi, người luôn cho rằng, mình không phải là Groupies (những cô gái đi theo và ngủ với các ngôi sao nhạc rock vì họ nức danh) mà là những người ủng hộ tinh thần, truyền cảm hứng cho ban nhạc và nhóm Stillwarter, một ban nhạc rock đang trong quá trình khẳng định mình. “1000 dollar cho bài viết 3000 từ về cụ khẳng định mình của ban nhạc tầm trung” là cái giá mà tập san chuyên về nhạc rock Rolling Stone đưa ra đủ để William Miller bước chân lên chuyến lưu diễn Almost Famous cùng ban nhạc Stillwarter, hẳn nhiên, với Penny Lane đi cùng, trong vai trò fan mến mộ ban nhạc và là bạn gái tay guitar Russell Hammond trong nhóm

William Miller đã đích thực trưởng thành trong chuyến xe bus đầu đời đó. Cậu trở thành đàn ông khi đưa bờ vai ra cho Penny Lane tựa vào, trở nên nhà báo đích thực với những câu hỏi sắc sảo cũng như sự chân thực, công tâm và trở nên bạn bè đúng nghĩa với sự thân thiện của mình. Nhưng sự rạn vỡ cũng tìm đến khi niềm tin bị làm phản. Thế giới hào nhoáng của rock ‘n’ roll bị lột trần với rượu, ma túy, gái, với những con người có lối sống buông thả. Penny Lane bỏ đi sau khi tự vẫn hụt vì bị Russell Hammond hất đi. Stillwarter và Russell phủ nhận toàn bộ những gì cậu viết dù trước đó đã từng khuyên như một người bạn “hãy viết trung thực tất thảy những gì được chứng kiến”.

“Nếu muốn là bạn họ, cậu phải chân thực”

Lester Bangs, nhà phê bình rock ‘n’ roll, đã cho William Miller một lời khuyên như vậy sau khi cậu đã làm trái lại lời khuyên của ông trước cuộc hành trình: “Đừng làm bạn với những người đang lợi dụng cậu để có một bước tiến lớn trong sự nghiệp”. William Miller đã làm bạn họ nhưng đã trung thực khi viết về Stillwarter, cũng như với Penny Lane và những người khác. Nhưng, bài viết của cậu bị Rolling Stone hủy bỏ bởi nhóm Stillwarter phủ nhận tất tật, trong đó có cả Russell Hammond, người mà cậu cho rằng, là bạn. Nhà báo và nghệ sĩ, thật khó có thể làm bạn nếu xét trên vị thế nghề. William Miller đã nếm trái đắng đầu đời khi chập chững bước vào nghề báo.

Ban nhạc Stillwater trongAlmost Famous

Nhưng, sự chân thực như một liều thuốc đắng, chữa lành mọi vết thương khi đã vượt qua được vị đắng chát ban đầu. Ai rồi cũng sẽ có một khoảnh khắc trưởng thành theo một cách riêng nào đó. Penny Lane, đã cố tỏ vờ vĩnh già dặn để che giấu một cô bé non nớt trong cả tình trường lẫn cuộc sống đã cố mỉm cười trong nước mắt khi biết rằng, trong mắt người mình xót thương nhất, giá trị của cô chỉ bằng một két bia. Nhưng, sự kiêu hãnh của một Groupies đã buộc cô không được khóc. Cô đã rời bỏ thế giới ảo để trở về nhà, độ thế giới thật, bắt đầu bằng một chuyến đi như lời hứa, và có thể, bằng cái tên thật Lady Goodman. Trưởng nhóm Stillwarter, ca sĩ Jeff Bebe và tay guitar Russell Hammond đã ngồi lại với nhau như hai người đàn ông, giải quyết mọi uẩn khúc để chung sức cho ban nhạc. Riêng Russell Hammond, đã gọi điện cho Penny Lane, đính chính với tùng san Rolling Stone và đến nhà William xin lỗi. Còn William, thời khắc vắng mặt tại lễ tốt nghiệp cũng là lúc cậu trưởng thành. Trong khi lời ca khúcColor my worldcủa Chicago vang lên “ thời gian qua đi, tôi mới nhận ra được giá trị của em ” thì cũng là lúc cậu đưa bờ vai ra cho Penny Lane đang lịm dần vì uống thuốc tự vẫn tựa vào. Chốc lát đó, cậu đã nói: “anh yêu em”. Ở những nhân vật phụ hơn, người chị gái và bà mẹ William cũng đã thực thụ “trưởng thành” khi tìm ra được ngôn ngữ chung, tha thứ cho nhau.

Patrick Fugit trong vai William Miller

Thời niên thiếu củaCameron Crowe

Almost Famouschính là câu chuyện đời thực của đạo diễn Cameron Crowe. Nhân vật William Miller chính là hình ảnh của Cameron những năm đầu thập niên 70. Được gia đình kì vọng trở nên trạng sư nhưng ngay từ khi còn học trung học, ông đã chọn con đường trở thành một phóng viên nhạc rock sau khi thất bại với việc lập ban nhạc mang tên Masked Hamsters. Năm 16, Cameron Crowe đã trở thành phóng viên trẻ tuổi nhất của tờ Rolling Stone. Năm 22 tuổi (1977), Cameron quay trở lại trường, theo nghề viết kịch bản rồi làm đạo diễn.

Bllliy Crudup trong vai Russell Hammond

Lester Bangs, ông trùm báo chí nhạc rock ở San Diego là người giúp Cameron bước vào nghề viết cũng như tiếp cận các tăm tiếng lớn của dòng nhạc rock ‘n’ roll. Chính thành thử, trong bộ phim của mình, Cameron Crowe vẫn giữ nguyên tên Lester Bangs như một lời tri ân. Ngay cả Penny Lane, dù được tổng hợp từ nhiều hình ảnh của các groupie mà Cameron từng gặp trong thời gian làm phóng viên của mình, nhưng hình mẫu chính của nhân vật này cũng dựa trên một groupie có thật là Pennie Trumple, người cũng có một mối tình vô vọng với một guitarist nức danh, cũng tự tận thất bại, rồi làm lại cuộc thế.

Kate Hudson trong vai Penny Lane

Tái hiện một thời niên thiếu của Cameron Crowe không thể không nói tới dàn diễn viên ráo trọi với ba khuân mặt chính Patrick Fugit (vai William Miller), Kate Hudson (vai Penny Lane) và Blliy Crudup (vai Russell Hammond). Chưa từng có kinh nghiệm đóng phim nhưng Patrick Fugit, với đôi mắt to ngây thơ và nụ cười hiền hậu dễ mến, đã vượt qua quờ quạng các ứng cử viên, kể cả Macaulay Culkin để khiến Cameron Crowe nhìn thấy thời niên thiếu của mình. Thứ mà Cameron Crowe thêm vào chỉ là biến Patrick Fugit thành một fan nhạc rock thứ thiệt ngoài đời và ông đã thành công. Đối nghịch với vẻ thơ ngây của Patrick Fugit là bộ mặt góc cạnh, cá tính, đầy vẻ tự phụ của Blliy Crudup trong vai Russell Hammond. Nhận được vai diễn do nam diễn viên Brad Pitt từ khước nhưng Blliy Crudup hoàn toàn khiến toàn bộ những ai xem phim đều không phải cất hai từ “giá như…”. Và điều mà Cameron Crowe chỉ phải làm đó là biến Blliy Crudup thành một tay guitarist thật sự ngoài đời và cố nhiên, Blliy nối khiến Cameron ưng.

Và không thể không nói tới Kate Hudson trong vai Penny Lane. Nếu nụ cười, vẻ đáng yêu của Kate Hudson khiến bộ phim tỏa sáng thì chính những giọt nước mắt lăn dài khi cô mỉm cười hỏi William “Russell đã đổi chị lấy một két bia hiệu gì” là viên gạch đầu tiên biến Kate Hudson trở thành một tên tuổi lớn của điện ảnh thế giới.

Thuận Nhân